Những dòng thơ được cô học trò nhỏ Nguyên Hạnh từ Canada xa xôi gửi về ngôi trường SKY-LINE, nơi mà bạn đã trải qua những ngày tháng học trò tươi đẹp. Là món quà 20/11 gửi đến người thầy mà bạn luôn kính trọng - thầy Tống Thiên Long.
Thầy ơi!!!
Cũng được một thời gian rồi thầy nhỉ
Em và thầy không có dịp gặp nhau
Em giờ đang ở một nơi xa xôi lắm
Dòng đời này vội vã, hội ngộ biết bao giờ?
Em vẫn nhớ những lời thầy từng dạy
"Phải mỉm cười, phải mạnh mẽ, biết vươn lên
Cuộc sống này vốn dĩ quá vô thường
Nên hãy sống cuộc đời sao cho trọn vẹn."
Thầy biết không, mặc dù trái múi giờ
Em vẫn không quên nay là Ngày Nhà giáo
Công việc thầy dạo này vẫn ổn chứ?
Thầy khoẻ không? Cuộc sống thế nào rồi?
Dù em nói cảm ơn quá nhiều rồi,
Nhưng vẫn muốn cảm ơn thầy lần nữa
Đối với em, cảm ơn là không đủ
Bởi vì với em, thầy hơn cả một người thầy.
Có lẽ rồi một ngày, thầy cũng sẽ quên em
Bởi lớp học trò ra đi, chỉ còn thầy ở lại
Thời gian, rồi sẽ trôi đi mãi
Lẽ đương nhiên, bởi vì đó là: Đời.
Vài năm nữa thôi, em sẽ trở về
Rồi thầy sẽ thấy một "em" hoàn toàn khác,
Cô học trò của thầy ngày nào còn dại dột
Giờ đây đã khôn lớn, trưởng thành.
Hẹn gặp thầy, vào một ngày sớm thôi...!
20/11/2017
-NTNH-